cô vợ câm đứng lại
Lúc trước người cùng đại tẩu sánh vai trên giang hồ, ai mà chẳng ngưỡng mộ. Ngờ đâu đến lúc có tuổi lại bỗng hứng khởi đến mộng nghiệp bá, ngay cả vợ con cũng không màng đến. - Thôi! Chớ khêu lại việc đã qua! Vừa nói thiếu phụ vừa đứng dậy sửa lại mái
Thể loại: Ngược và ngược có sủngNgày còn học cao trung thì cô yêu anh, cô yêu anh sâu đậm nhưng chỉ biết đứng từ xa nhìn anh nhưng số phận đã cho cô được làm vợ anh vì gia đình ép buộc, nhưng anh không yêu cô luôn dùng mọi thứ có thể để hành hạ cô ngược lại cô càng yêu anh không thể nào rời xa anh
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo. Nhiều năm trước một trận hỏa hoạn lớn đã cướp đi tính mạng của cha mẹ anh, người yêu anh cũng trở thành người thực vật. Cô từ nhỏ đã yêu thầm anh, bất chấp nguy hiểm cứu anh ra từ đám cháy, ảnh hưởng của đám cháy đó đã khiến cô
Người Thứ 3: Nhà chồng vô cảm khi người vợ uống thuốc trừ sâu tự tử cầu cứu Việt Nam 00:00 19/10/2022 (Dispatch.vn) - Người Thứ 3 được phát sóng định kì vào lúc 20:00 thứ ba hàng tuần trên kênh YouTube Jet TV Show và App Jtivi.
Bạn đang đọc truyện Cô vợ câm quá bá đạo full miễn phí được cập nhật tại yeungontinh.com. Hãy để lại bình luận và nhấn theo dõi để cập nhật các chương mới nhất của truyện Cô vợ câm quá bá đạo này nhé. Truyện Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo của tác giả: Lạc Xoong
Vay Tiền Home Credit Online Có An Toàn Không. Thấy bộ dạng hống hách của Song Tử, Ninh Hinh không chịu được đành tiến ra, cô đi lại gần chỗ cô ta và hai bảo vệ đang đứng phía sau lôi kéo." Thiếu...thiếu phu nhân " Hai nhân viên bảo vệ vội lên Hinh mỉm cười" Hai anh cứ xuống dưới trước đi, chỗ này để tôi lo "." Nhưng..."." Không sao, dù sao cũng chỉ là một bà thím đẹp mà điên, tôi tự giải quyết được " Ninh Hinh bình tĩnh nhân viên bảo vệ bật cười, cuối cùng tuân lệnh cô trở về vị trí của Tử biết rõ Ninh Hinh đang cà khịa mình, chị ta liền tức tối." Cô nói ai điên đấy hả?"." Ô, ngoài cô và tôi ở đây. Không lẽ tôi tự nói tôi sao?" Ninh Hinh là đẹp mà điên thật cmnr. Quá tiếc cho cái nhan sắc đời này có bao nhiêu người đàn ông độc thân, chị ta cũng hết sức đẹp, vẻ đẹp này đúng là Ninh Hinh công nhận, rất giống tiên lại nhắm vào gia đình người ta mà phá, đẹp mà đi làm tuseday thì chỉ có mà vứt, ra chuồng gà mà chơi, nhân loại không ai dám chơi cùng." Cô dám?!" Song Tử chỉ tay thẳng vào mặt Ninh Hinh, đang mất bình tĩnh Hinh bình tĩnh đưa tay lên, đẩy nhẹ tay Song Tử là lúc trước cô yếu đuối, không đủ can đảm nhìn thẳng mặt người khác hay phản kháng lại, nhưng bây giờ khác rồi, bên cạnh Mộ Viên Bách cô đã học được nhiều điều đó." Chị gái à, chị đang làm hành động bất lịch sự đó ".Ninh Hinh có ý tốt nhắc nhở, chị ta được giáo dục sao thế? Không biết hành động chỉ tay vào người khác bất lịch sự thế nào sao?" Mày...mày đừng có mà ngang ngược " Song Tử tức tối bây giờ có người khác nhìn vào, đâu ai ngờ được đây là bộ dạng của Song tiểu thư, tiểu thư mệnh danh là dịu dàng như cô tiên chứ?Nghe câu nói của Song Tử, cô nhớ đến Ninh Tuyết từng nói câu đó với con người này là bạn bè thân thiết à? Sao nói giống nhau thế chứ?" Tôi ngang ngược? Chị mới là người ngang ngược ở đây đấy "." Song tiểu thư, chị biết rõ Mộ Viên Bách đã có vợ, vợ anh ấy là Ninh Hinh tôi, sao chị còn mặt dày đến đây tìm chồng tôi làm gì vậy?" Ninh Hinh bình tĩnh với loại người này, cứ giữ cái đầu lạnh mà giải quyết thôi." Tao không quan tâm đến mày, tao chỉ muốn tìm Viên Bách, tránh ra để tao tìm em ấy ".Song Tử cố chấp lao đến phòng làm việc của Mộ Viên dễ Ninh Hinh để chị ta qua, cô liền tiến lên ngăn lại."Không phận sự miễn vào " Ninh Hinh mỉm cười Tử càng lúc càng tức điên, chị ta tức giận vung tay lên, tính đánh vào mặt Ninh Hinh thì cô phản xạ nhanh, bắt lấy tay chị ta, lập tức lôi tay chị ta ra phía sau, khiến chị ta đau đớn." Đau...đau...con khốn...mau bỏ ra!!!".Song Tử rơi vào thế bị động, còn bị Ninh Hinh đè ép thế này quá đau rồi." Chị nói đấy nhé?".Ninh Hinh mỉm cười, cô từ từ đưa chân lên, đạp một phát mạnh vào lưng của Song Tử rồi buông tay chị ta Tử bị Ninh Hinh đạp ngã nhào một cái, lúc này cửa thang máy mở ra, Mộ Viên Bách cũng tiến thấy bộ dạng nằm dưới sàn thảm thương của Song Tử, anh chỉ im lặng không nói Mộ Viên Bách, Song Tử lập tức bò đến, ôm lấy chân anh." Viên Bách...vợ em...vợ em đánh chị kìa ".Song Tử giả bộ đáng thương cất giọng nghĩ làm Mộ Viên Bách siêu lòng, ai dè anh tuyệt tình rút chân ra, đá chị ta sang một bên, tiến đến chỗ Ninh Hinh đang đứng." Bà xã, có sao không?" Anh dịu dàng hỏi." Không sao, em chỉ là đá chị ta một cái thôi " Ninh Hinh đáp." Vậy không được đâu bà xã " Mộ Viên Bách nghiêm nghị Hinh nhìn anh." Lỡ đâu chân em đau hay em ngã cùng thì sao? Những chuyện này không được làm nữa, đôi chân ngọc ngà này của em không xứng đạp loại người này ".Mộ Viên Bách yêu chiều đáp, vừa quan tâm vừa sủng ái như có mùi cà khịa nồng nặc ở đây." Ô, Song tiểu thư, xin lỗi chị, bà xã tôi lỡ đạp chị rồi "." Nếu chị đã không đi được, tôi sẽ gọi người đưa chị đi, chị đứng không được tôi đành bảo họ kéo lê kéo lết chị đi vậy ".Mộ Viên Bách nhìn về Song Tử nằm thảm hại ở đó. Lúc này thang máy lại một lần mở ra, không phải hai nhân viên bảo vệ mà chính là hai thuộc hạ riêng của Mộ Viên tiến đến, kéo lấy Song Tử lên, từ từ kéo cô ta đi như kéo bao cát." Viên Bách...em...em dừng lại...em làm gì vậy...".Song Tử bị kéo vào thang máy, miệng không ngừng la mặt Mộ Viên Bách chắc quan tâm à?" Anh cũng ác lắm đó " Ninh Hinh nhìn anh chỉ đạp chị ta một cái, còn anh cho người đặc biệt kéo lê chị ta như vậy, kéo ra khỏi Mộ thị cũng quá đáng thương rồi." Cô ta đến đây làm càng, chúng ta phải có biện pháp mạnh chứ ".Anh vừa ra ngoài một chút, vừa trở về đã nghe bảo vệ phía dưới nói về chuyện Song Tử đến đây. Nếu như bình thường anh sẽ gấp gáp lên bảo vệ Ninh Hinh, nhưng lần này anh có cảm giác bà xã của mình sẽ giải quyết tốt, nên cứ từ từ thông nhiên anh đoán đúng, Ninh Hinh đã mạnh mẽ hơn trước rồi." Chị ta đấy, không xứng làm đối thủ với em đâu ".Ninh Hinh tự tin nói, nhìn Mộ Viên đánh dấu chủ quyền người đàn ông này rồi!
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Câm Và Tổng Tài Sủng Vợ của tác giả Kang Ha Jin. Cô gái thiện lương mất mẹ từ khi mới 3 tuổi, không có người thương yêu, ngay cả cha ruột cũng không quan tâm cô mà cứ thản nhiên cưới mẹ ruột cũng thành cha kế, để mặc mẹ kế đánh đập cô, cô lập cô, không cho cô tiếp xúc với người bên ngoài, cô ngày càng trầm lặng, ít lời, cho tới năm 10 tuổi, cô không còn nói được phận chưa đủ trêu người, giống như phải khiến cô đau lòng hơn mới cam tâm, thế nên để cho Triệu Thanh Kỳ, cô em gái cùng cha khác mẹ của cô gian díu với bạn trai mình, lại còn đẩy ngã cô, họ cùng nhau đánh đập cô, không xem cô như người…Rốt cuộc cô phải làm sao mới thoát khỏi cảnh này?Cuộc sống của cô sao toàn đau thương, khốn khổ?
Thể loại Ngược và ngược có sủngNgày còn học cao trung thì cô yêu anh, cô yêu anh sâu đậm nhưng chỉ biết đứng từ xa nhìn anh nhưng số phận đã cho cô được làm vợ anh vì gia đình ép buộc, nhưng anh không yêu cô luôn dùng mọi thứ có thể để hành hạ cô ngược lại cô càng yêu anh không thể nào rời xa anh được....
Nguồn ảnh Pinterest- Con này bị câm, mày chửi đi nó không chửi lại đâu...haha...Tiếng một đứa đầu vàng vàng trắng trắng hô hào, cả bọn đi theo cả nam cả nữ lại nhao nhao như mới tìm ra được cái gì thích thú Nam chẳng mảy may khó chịu, cô vẫn luôn tay súc đá bi vào ly nhựa cho Bao nhiêu vậy nhỏ?Tiểu Nam cười cười lộ răng khểnh trắng xinh, cô đưa cái bảng đen viết lên đó con số khách gật gật, đưa tờ polymer 10 ngàn, hào sảng nói- Thôi khỏi nghe tiếng bọn choai choai khi nãy- Mày lại lấy cái bảng cho nó khỏi viết đứa bự con đi hùng hổ tiến lại, nó nhìn Tiểu Nam, tay giựt phắc cái bảng đen đã Tao mượn nha rồi nó bỏ chạy sang bên kia đường, leo lên chiếc xe đạp điện của thằng đầu sỏ, cả bọn vừa chạy vừa rêu hò cười hí Nam dí theo một đoạn nhưng nghĩ lại thôi, dù sao cô vẫn còn mấy tấm bảng ở nhà, cứ cho tụi nó lấy, kiểu gì mai nó không đưa khách vừa leo lên con xe máy, giọng có chút khó chịu- Kệ tụi nó, mất dạy. Học hành không lo lo phá làng phá xóm. Cố lên em Nam cười cười, cô không nói được câu cảm ơn nhưng vẫn cúi đầu gật gật cảm giờ trưa, cái giờ nắng nóng đến cực điểm, cái xe nước giải khát vẫn đứng vững bên vệ đường dưới gốc cây me to trước cổng trạm y tế của phường, Tiểu Nam tháo cái nón lá xuống, cô lấy trong túi ra quyển truyện tựa đề Bàn học có năm chỗ ngồi, vừa đọc vừa cười tủm tỉm trông vui bán tàu hũ gánh đi ngang qua, quen miệng chọc cô mấy tiếng- Nam, coi gì bậy bạ mà cười mình vậy mạy?Tiểu Nam cười tươi rực rỡ, cô đưa tay phẩy phẩy chào lại đây ai mà không biết cô gái câm bán nước giải khát cháu bà Huề vừa mất được gần năm. Trước kia cô bé đi học sẽ ra phụ bà Huề bán nước, mà kể từ sau khi bà mất cô chỉ bán có một lắm, không nói chuyện được, giao tiếp bằng cái bảng đen giống mấy đứa tiểu học hay tập viết chính tả. Mà được cái Tiểu Nam xinh gái trắng trẻo cười lên lại có răng khểnh còn đãi ngộ thêm đồng điếu hai bên, xinh hết phần con nhà người bà cháu ở đây lâu rồi, bà Huề bán nước từ cái thời vừa giải phóng miền Nam, tính đến nay đã gần 40 năm. Độ gần 20 năm trước bà dắt đứa nhỏ chừng 2 tuổi về nuôi, ai hỏi thì nói cháu nội con của con trai bà, cô bé ấy năm nay hơn 22 tuổi chính là Tiểu bé đáng yêu học giỏi nhưng kể từ lúc 12 tuổi bị bọn bắt cóc bắt hụt thì không nói chuyện được, kể từ đó câm luôn cho đến tận bây vụ bắt cóc 10 năm về trước vẫn là một ẩn số với cô bé, vì trong khu bị bắt 8 đứa chỉ 2 đứa được cứu ra. Một đứa vì bị bạo hành quá kinh khủng nên đã c/h/ết sau đó, còn một đứa còn lại chính là cô gái câm bán nước giải khát ngày hôm kể ra vụ bắt cóc này không ai biết vì khi ấy bà cháu Tiểu Nam đang ở quê Bình Thuận, vụ bắt cóc cũng xảy ra ở đó. Sau đó một tháng điều trị tâm lý thì bà Huề đứa cô về lại Sài Gòn, sống và bán nước giải khát cho đến khi bà c/h/ thương cho hai bà cháu!Trưa nắng gắt một chiếc SH màu trắng mới cóng thắng kít trước xe nước giải khát, một cậu thanh niên chừng 26,27 tuổi cao to trắng trẻo bước xuống Nam, anh mua cơm cho em Nam ngước mắt lên nhìn, môi cô cười mỉm, giao tiếp bằng tay với cậu thanh niên. Vì là giao tiếp bằng tay nên du vẫn viết ra lời thoại cho mọi người dễ hiểu, nhưng thực sự Tiểu Nam không nói được nhé mọi người- Anh mua làm gì?Cậu thanh niên nhìn hiểu được ngôn ngữ của cô, anh cười hì hì- Hôm nay anh không đi làm nhớ đến em nên ghé mua cho Sau này anh đừng mua thanh niên lại cười to- Ừ anh chưa chắc lại rảnh đâu, em ăn đi. À lấy anh chai pepsi Nam cười cười, cô buông quyển sách đang cầm xuống, đi đến bên xe nước, súc một ly đá cầm theo chai nước ngọt đến cho cậu thanh chàng đem đến cho cô hộp cơm sườn thơm phức nóng hổi. Cô tròn xoe Của mẹ anh làm?Cậu thanh niên lại gật- Sao em hay vậy, phân biệt được cơm mẹ anh nấu với cơm bên ngoài luôn hả?Tiểu Nam liếc mắt, miệng lại cười mỉm, vui vẻ ăn hết hộp cơm anh chàng kỹ sư cầu đường đang làm cho một công ty nước ngoài bên quận 8, anh chàng từ nhỏ đã thích Tiểu Nam nhưng chắc chỉ là yêu thích kiểu anh em bình thường thôi chứ cũng không phải tình yêu nam nữ, bởi đến giờ anh quen với bao nhiêu cô nhưng nào đã ngỏ lời đến Tiểu Nam...Còn về Tiểu Nam có thích anh hay không thì không biết chắc được, cái gọi là tình yêu nam nữ nó phức tạp vô ngồi được một lúc, sau nghe điện thoại lại đội nón vào chuẩn bị đi đến chỗ Tiểu Nam rút trong ví tờ 500 ngàn mới cóng thơm Cho em, anh mới lãnh Nam vội lắc lắc tay, cô thật tình không dám nheo mi tâm, vội nhét tờ tiền vào tay cô, sau đó đi nhanh ra xe vừa đề máy xe vừa cười, nói- Anh cho, mua váy đầm mà mặc cho giống con gái, đẹp thế kia rồi anh phóng xe đi mất để Tiểu Nam ngồi một mình ở đó có chút buồn cười lại có chút vui vui...Xe Trung vừa đi mất thì một chiếc Audi đen sáng bóng chạy tới đậu trước xe nước giải ghế phụ lái một tên đầu gấu tai to mặt bự xăm trổ đầy người bước xuống, hắn ta đi đến trước xe nước, mặt vênh váo cọc cằn- Tao kêu mày dọn đi bao nhiêu lần rồi, mày có tin tao đập nát cái xe này của mày không?Tiểu Nam quýnh quáng hết cả lên, cô một phần sợ hãi, một phần lại không thể nói được nên chỉ có thể ra sức lắc đầu. Tay ôm hết xe nước giải khát, ánh mắt sợ hãi nhưng lại có chút kiên đầu gấu đẩy người cô ra, hắn hắt hết những chai nước trên mặt bàn, tiện chân đá vào thùng nước đá khiến đá rơi đỗ đầy ra Nam sợ đến mức chân cũng muốn run, cô lắc lắc đầu lại dùng tay đẩy tên đầu gấu kia một cái khiến hắn trợn ngược mắt lên tính xông vào đánh cô. Phía bên đường người dân cũng chạy qua. Tiếng một chú lớn tuổi, quát- Con nhỏ bán nước bọn bay cũng không tha nữa hả?Tên đầu gấu đi lại phía ông, hắn vênh váo- Liên quan tới mày hả thằng già, có tin tao đập què giò mày không?Chú lớn tuổi cũng cứng rắn không kém- Đất chỗ này của ông nội tụi bây để lại hả, ăn hϊếp người quá đáng thôi chứ, tiền bảo kê một tháng ăn chưa đủ hả?Xung quanh người dân cũng chỉ trỏ bàn tán xôn xao- Đúng rồi, tiền bảo kê tháng cả triệu bạc chứ ít..- Tụi thằng Năm này ác không giống bên thằng Tần..Tiểu Nam nghẹn đỏ hết cả mặt, cô tức tối cộng thêm sợ hãi lại không nói được cho nên cả người đỏ ửng cứ như vừa đi nắng Hà bán tạp hóa ôm lấy cô, xoa xoa lưng, bà an ủi- Không có gì, tụi tao đuổi nó đi Nam thật sự có chút lo sợ, từ ngày bà cô mất cô một thân một mình, đây là lần thứ 2 cô bị bọn giang hồ đến phá rối sau xe, một người đàn ông với sóng mũi cao vυ"t nhìn nhìn cô, môi mỏng hồng hồng bất giác nâng lên thành đường cong khá đẹp dấu cho tài xế kéo cửa sổ xe xuống thấp một chút, anh nâng cánh tay thon dài với những ngón tay 乃úp măng đẹp ngất ra khỏi cửa xe như muốn làm cái gì Nam nhìn chầm chầm hành động của người đàn ông trong xe, cô có chút khó hiểu...Anh đưa bàn tay ra khỏi cửa xe lại gõ vào kính xe nghe cốc cốc kèm theo tiếng gọi thâm trầm- Năm, lại cả người dân đều tò mò nhìn vào trong xe tìm kiếm chủ nhân của giọng nói thâm trầm ấy nhưng đáng tiếc cửa sau xe được phủ đen chỉ nhìn thấy bàn tay của người trong xe ngoài ra không thấy được gì Năm đi khom lưng cúi gối đến gần, người đàn ông trong xe nói vào tai hắn ta, một lát sau liền thấy hắn ta đi về phía Tiểu Nam, cúi đầu thành tâm xin lỗi- Xin lỗi chị dâu, em không biết quán của chị, xin lỗi chị rất Nam trợn tròn mắt ngạc nhiên mà xung quanh mọi người cũng hết sức khó xe lại truyền ra giọng nói thâm trầm êm ái- Năm, Năm liền kê vào tai Tiểu Nam nói nhỏ sau đó cúi người lịch sự liền ra xe đi Nam đứng đây nhìn theo chiếc xe hơi sang trọng, cả người cô bần thần như muốn c/h/ết đứng. Giọng nói tên đầu gấu kia vẫn còn vang vọng trong trí óc cô- Đại ca em muốn lấy chị làm vợ!
Type Thời cấp 3, anh yêu cô, anh yêu cô rất nhiều, nhưng anh cứ nhìn cô từ xa, nhưng số phận đã cho cô làm vợ anh vì gia đình ép buộc, nhưng cô không yêu anh. anh có thể hành hạ cô thay, khi anh yêu cô rất nhiều, anh sẽ không rời xa cô. Bạn đang xem Người đàn bà câm đứng Danh sách tiêu đề Người Phụ Nữ Im Lặng Chương 1 Kết hôn 1 Trong đám cưới___u_____Đoàn An Nhi bước xuống lễ đường trong bộ váy cưới xinh đẹp. Khuôn mặt anh tràn đầy niềm vui vì sắp trở thành vợ anh, người anh thầm yêu bao năm sẽ trở thành chồng mình. chương 2 2 Buổi sáng ______Vì không ngủ và khóc nên mắt sưng húp. Anh vào phòng tắm thay quần áo rồi xuống nhà ăn sáng. Đi xuống, cô ấy mặc một chiếc váy xanh rất đẹp, tuy cô ấy không xinh đẹp như minh tinh, người mẫu nhưng lại có vẻ đẹp dịu dàng, trong sáng khiến người khác mê mẩn. Chương 3 3 Khi anh ấy rời công ty, trời bắt đầu mưa, nhưng anh ấy không mang theo ô và cứ mưa như trút nước, dù trời có lạnh đến đâu cũng không thể so sánh được với nỗi đau trong lòng anh ấy. Chương 4 4 Leader __________ Sáng sớm anh dậy sớm ra vườn ngồi trong vòng nhìn thoáng qua những khóm hoa anh tự tay trồng mà trong lòng mang một nỗi buồn như sầu. Chương 5 5 Anh đứng trước gương soi mặt mình, sao em ghét anh đến thế? Hôm nay là sinh nhật cô, sao cô không làm được gì cho anh, ngược lại càng khiến cô không hiểu anh hơn. Chương 6 6 – Các ngươi là một lũ vô dụng ” Trầm Sinh vừa đẩy ghế vừa hét lên ” – Lãnh Thiên Khải nếu không giết được ngươi ta sẽ giết người bên cạnh các ngươi – Mọi người mau tìm ta bên cạnh đi anh Nếu có người tìm kỹ mà không thấy tôi đã giết một mạng chó của anh em Lãnh gia ______________ Hôm nay là một ngày rất mới, họ đã ra đồng chăm sóc những bông hoa mà họ đã trồng, sau một tháng kể từ khi sinh. Chủ nhật nó không về nhà vắng tanh, nó từ ngoài đồng vào cầm mảnh giấy viết cho các cụ và dì – Bây giờ con không nói được, dì và chú Hà đừng nói chuyện này nữa. Anh Thiên Khải nói, anh muốn đi siêu thị mua đồ rồi đi dạo, mọi người đừng đợi! Nếu như Thiên Khải có vấn đề, thẩm phán nói cho hắn biết. Chương 7 7 Anh mở mắt ra, trong xe đã ngủ rồi, anh cố vùng vẫy nhưng không còn sức “Khải cứu em với, em sợ lắm” Xe dừng lại ở một bãi đất trống trong một ngôi nhà trống, còn có một người . Những người phụ nữ bị trói cố gắng hét lên – Hãy thả tôi ra, bạn biết tôi là ai. Chương 8 8 *Chương này có chứa hình ảnh, nếu bạn không thể xem nội dung của chương này, vui lòng bật chế độ hình ảnh trên trình duyệt của bạn để đọc. Trong phòng bệnh, Đoạn Nhi nằm trên sàn bệnh viện, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi. Chương 9 9 *Chương này có chứa hình ảnh, nếu bạn không thể xem nội dung của chương này, vui lòng bật chế độ hình ảnh trên trình duyệt của bạn để đọc. Anh vừa ăn vừa bưng hoa quả đi vào, thấy anh đang ngồi xem TV ở phòng khách, Doãn An Nhi vội vàng giấu trái cây ra sau lưng khi nghe thấy một giọng nam trầm ấm. Chương 10 10 *Chương này có chứa hình ảnh, nếu bạn không thể xem nội dung của chương này, vui lòng kích hoạt trình duyệt của bạn để đọc. Lãnh Thiên Khải dẫn cô vào một cửa hàng quần áo trẻ em, lúc này đưa cô đi, Triệu Ái Li vô tình nhìn thấy. chương 11 11 Lãnh Thiên Phong đứng trong phòng làm việc nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn cô, khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp. Trong lúc đó Triệu Ái Li ra mở cửa- Khải, em có chuyện muốn nói với anh. Khải đang đi về nhà trên ghế… Chương 12 12 Triệu Ái Li bước vào phòng làm việc của Lãnh Thiên Khải, lấy mấy tấm ảnh chụp được dán vào bài tập – Khải, nhìn kìa, là vợ anh đó. và lắc lắc – Em đang mang thai đứa con của anh, sao anh không yêu thương em và anh ấy, chẳng lẽ đứa trẻ trong bụng mẹ là đứa trẻ khác sao. Chương 13 13 Trong căn phòng tối anh ôm cô vào lòng và chìm vào giấc ngủ. Doãn Én Nhi khẽ mở mắt quay sang Lãnh Thiên Khải, tay đưa lên má, rồi đến tóc, cười nhẹ, đối với hắn, chỉ cần có hắn ở bên cạnh là đủ, một người tàn nhẫn chán ghét. bây giờ anh ấy yêu anh ấy. mang lại niềm vui cho cô ấy. Chương 14 14 An Nhi đang thu dọn quần áo, nghe thấy tiếng điện thoại bên cạnh, liền khoát ngắn áo, cầm điện thoại lên, nhìn số điện thoại đang mang theo, thở dài nói “Đoan Diệp làm sao vậy, anh ấy gọi rồi.” tôi nữa à?” – À, An Nhi Sắp Noel rồi con về nhà ăn mừng đi- Thôi anh về- Nhớ mang nhiều bảo bối về nhà nhé, và Thiên Khải- Ừ, anh biết rồi. Chương 15 15 Khi anh đến một nhà hàng ở Lãnh Thiên Khải, nhìn thấy hình ảnh quen thuộc của một người phụ nữ đang ngồi ăn một mình, ký ức khó quên về cô gái Tử Yên mà anh yêu 6 năm qua hiện lên trong đầu anh. Chủ nhân luôn đặt hết tình yêu thương cho cô gái, hình như Tử Yên đã nhìn thấy nàng đi cùng Doãn An Nhi, nàng vẫn dịu dàng như trước, khuôn mặt trắng nõn thuần khiết như Doãn An Nhi, Tử Yên đứng dậy đi về phía Lãnh gia. Thiên Khải – Khải, anh nhớ em nhiều năm rồi, anh muốn biết vì sao năm đó em rời xa anh, anh có nỗi đau của em, điều này hơi gượng ép nên anh cảm thấy mình sắp ra đi. đi vào phòng tắm, lại một lần nữa cô sợ mình sẽ mất đi, không ngờ người mình yêu lại trở về cô mới biết đó sẽ là của Tử Yên, cô bỏ mặc anh, đứng dậy gượng cười – Hai người Anh nói chuyện, em đi vệ sinh một lát, Đoàn Ân Nhi đi rồi, Tử Yên cười khổ- Khải, anh đã có gia đình rồi Lãnh Thiên Khải thật sự em yêu Tử Yên rất nhiều, nhưng vì 6 năm trước anh đã bỏ cô ấy mà đi. không nói lời từ biệt, ánh mắt chạm phải dòng chữ “Mình chia tay đi” cậu không thể hiểu nổi anh vì sau năm đó anh đã ra đi. Chương 16 16 Đoàn Ân Nhi dầm mưa mệt mỏi về nhà, mở cửa nhìn xung quanh chẳng có ai ở nhà ngoại trừ hai dì đang ở Thiên Ái và Tiểu Phong, anh vào phòng ngồi xuống hôn lên đôi má xinh đẹp của cô. .nàng kiêu hãnh “papa con không cần con nữa đâu mami” nước mắt cô rơi khi nghĩ lại nơi mà cô đã gạt tay bà ra khi bà bế Tử Yên, cô cũng đã yêu một người sâu sắc như vậy hạnh phúc chỉ là ở đó. tại sao lại bắt đầu sa ngã, từ nhỏ anh đã không thể sống tốt khi ở trong nhà thông gia, anh luôn là người phải chịu đựng sự tức giận, mọi thứ đổ dồn lên đầu khiến anh đau khổ, không phục. cũng như Tử Kỳ, không được thoải mái chạy nhảy vui chơi như bạn bè thay vì công việc. Chương 17 17 Sáng hôm sau, thức ăn đã dọn sẵn trên bàn, dù sao những món cậu thích ăn đều do Doãn Úy Nhi tự tay nấu, sáng thức dậy, Lãnh Thiên Khải đi xuống, ánh mắt dán vào cô gái đang ngủ gật . Đến bàn ăn, anh cười nhẹ rồi quay lại ôm cô hôn lên môi khiến cô gái đang ngủ trố mắt ngạc nhiên, hai má bắt đầu đỏ ửng, hai tay đưa đẩy nói. anh lắp bắp- Lời nói. Chương 18 18 Hai ngày trước sinh nhật, Doãn Ân Nhi đi xuống cầu thang, đột nhiên đứng trước mặt hai người đang gắp thức ăn cho nhau, trong lòng không khỏi cảm thấy đau lòng. để hỏi xem anh ấy có còn nhớ ngày hôm đó không. Chương 19 19 “Tử Yên, có đau không, là do anh không cẩn thận bảo vệ em sao?” Vẻ mặt Lãnh Thiên Khải lo lắng. . “Kai, không phải An Nhi đốt anh đâu, cô ấy không cố ý nữa đâu” “Đừng gọi cô ấy như vậy nữa, cô ấy thật tồi tệ” giọng cô đầy tức giận và áy náy. Xem thêm Giao thoa sóng khi hai sóng gặp nhau, giao thoa sóng là gì? Chương 20 20 Đoàn Ân Nhi sáng sớm dậy sớm, như thường lệ, cô nấu bữa sáng cho anh rồi nhanh chóng đi làm, hôm nay có rất nhiều việc anh làm đến tối, Đoàn Ân Nhi về sớm còn không quên mua 2 cái cốc. cà phê nóng cho anh ấy và cô ấy.
cô vợ câm đứng lại